Đôi mắt Lâm Trạch Diễn chỉ phản chiếu mỗi hình bóng Cố U, kéo cô và ánh trăng vào lòng.
Cố U thuận thế nhào đến, hơi thở quen thuộc vấn vít đầu mũi khiến cô thầm xích lại gần.
Làn gió lướt ngang, tuy hơi lạnh nhưng Lâm Trạch Diễn đã che chắn kín bưng.
Cố U vùi đầu trong lòng anh, rầu rĩ hỏi: “Lâm Trạch Diễn anh còn chuyện chưa nói với em”.
“Anh chưa nói gì chứ?” – Lâm Trạch Diễn cười ha ha đánh trống lảng, bàn tay vuốt nhẹ mái tóc cô.
“Rốt cuộc hôm nay đã xảy ra chuyện gì, còn cả khi đó nữa” – Giọng nói ngày càng nhỏ, hình ảnh Melissa xuất hiện cào rát trái tim Cố U.
“…….Anh xin lỗi” – Lâm Trạch Diễn không thể giấu Cố U được nữa, anh đứng cách xa một chút, cúi đầu áp lên trấn cô. “Nhưng anh thật sự không thể rời xa em”.
Vầng trăng huyền diệu mang theo mùi hương hoa mộc vờn quanh, Đôi mắt Cố U đối diện với người kề trước mặt bất giác chuyển động, giọng Lâm Trạch Diễn chợt tiếp tục: “U U, anh rất thích em, thích em nhiều hơn những gì anh nghĩ”.
Bàn tay Cố U len vào tóc Lâm Trạch Diễn, cô thở dài: “Đúng ra anh nên nói sớm hơn”.
“Anh là kẻ nhút nhát”.
“Em biết, vậy thì sao?”.
“Anh sợ, sợ em xa lánh anh nên không dám mạo hiểm” – Lâm Trạch Diễn ôm Cố U thêm lần, công viên nhỏ nội khu lúc tám giờ rưỡi thưa thớt người. “Cho nên, bây giờ anh có thể hôn em được không?”.
Cố U rung động sửng sốt trước câu chuyện bỗng dưng chuyển hướng, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruou-gao-pha-buoi/1102886/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.