Cố U không thể khăng khăng từ chối khi bên ấy nài nỉ mãi, cô đành bảo bên kia gửi lịch trình, chút nữa sẽ tìm một lí do từ chối khéo.
Cố U duỗi lưng, đứng dậy vỗ vỗ vào cổ, pha cho mình một ly cà phê.
Đi một tẹo cũng phải cầm điện thoại theo, Cố U lướt bảng tin, gật gù tán thành với ý kiến thứ giới trẻ thời nay khó buông bỏ nhất là điện thoại di dộng.
Cô xem bài đăng Weibo đăng tải hôm qua, có vẻ hiệu ứng khá tốt. Có lẽ vì liên quan đến Lâm Trạch Diễn, bình luận tăng gấp đôi ngày thường.
Đọc sơ qua thì, không tồi, người mắng ít hơn cô nghĩ.
Nhờ khuôn mặt đẹp trai kia, quả thật ban đầu Lâm Trạch Diễn có không hề ít fan bạn gái, nếu lúc ấy nhân lúc hot mà tham gia chương trình truyền hình gì đó thì họa chăng bây giờ đã vụt sáng thành ngôi sao hàng đầu không chừng.
Lâm Trạch Diễn liên tục nhận đủ thể loại chương trình truyền hình nhưng anh khước từ tất cả, toàn tâm toàn ý tập trung vào sự nghiệp. Ngoại trừ công nghiệp, Lâm Trạch Diễn không đăng gì trên Weibo cả.
Ngày này qua tháng nọ, lượng người quan tâm dần giảm, hơn nữa Lâm Trạch Diễn vốn không để ý, lượng fan ít đi là điều hiển nhiên. Cơ bản bình luận đều theo trường phái hòa bình, tiện thể mắng vài câu với các blogger bịa đặt bậy bạ.
Có thể nói, bài đăng hôm là lần đầu cậu lên tiếng về phương diện cuộc sống đi.
Cố U cảm thấy hơi nở mặt nở mày, cà phê đắng nghét trôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruou-gao-pha-buoi/1102861/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.