Sau tiếng ha ha của Xuân Phong Bất Độ, vài tiếng cười khúc khích hoặc cười to khác bắt đầu lục tục ngo ngoe vang lên trong kênh giọng nói.
Có thể nghe ra không phải đang chế giễu.
Đơn giản vì họ không nhịn được nữa, cảm thấy buồn cười thôi.
Trì Tái Hạ còn chưa hiểu vì sao tiếng của cô bị vang thì nghe được tiếng cười của mọi người, cô mới chậm nửa nhịp rồi thấy nhục chết. Phía sau ót bắt đầu nóng lên, dần dần lan lên lỗ tai và tràn đến mặt, cuối cùng quành xuống cổ.
Cô vội vàng tháo tai nghe rời khỏi kênh giọng nói, xấu hổ đến mức sắp bùng nổ tại chỗ!
Cứu mạng!
Cô đã làm gì vậy!
Vì muốn lần đầu tiên mở mic khiến người ta có ấn tượng tốt về mình, cô đã tốn cả mớ tiền hốt một bộ thiết bị về, kết quả sao lại biến thành thế này!!!
Cô chẳng khác nào một chú chim nhỏ đang bay nhảy thì bị hoảng hốt, chạy bừa, muốn gỡ cài đặt trò chơi. Nhưng màn hình thông báo chương trình đang chạy, không thể gỡ, cô muốn thoát game trước, nhưng một lúc lâu cũng không dùng được con chuột.
Đúng lúc này, đột nhiên nhảy ra tin nhắn chim cánh cụt của Minh Kính.
Minh Kính: [Hạ Hạ.]
Minh Kính: [Muốn làm nhiệm vụ thường ngày không? Hôm nay là cuối tuần, được thưởng gấp đôi linh lực.]
Minh Kính: [Phó bản còn phải tìm người một lát, không vội.]
Anh không hề nhắc đến lịch sử đen vừa rồi, cũng không hỏi vì sao cô rời khỏi kênh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruou-gao-hon-hoa-hong/3402322/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.