Thế nhưng Vô Khích kiếm lại từng chút từng chút bị kéo ra ngoài.
Mắt thấy mũi kiếm sắp sửa rời khỏi Giải Kiếm Thạch, Thuần Ninh Quân lộ ra nụ cười điên cuồng.
"Ha ha — ha ha ha ha —— để ta xem xem thiên hạ này so với mặt của ta còn thê thảm ra sao!" (editor: con điên ~)
Nhưng đúng lúc này, Vô Khích kiếm bỗng nhiên chấn động, chấn động đến khiến hai tay Thuần Ninh Quân đều chảy máu, nó trở mình, bay ra ngoài.
Một khắc ấy, Vô Ý Kiếm Hải liền nghiêng đổ xuống!
Cho dù là tại nơi cách xa Vô Ý Cảnh Thiên, đều có thể nghe thấy kiếm ý rít gào.
Dân chúng điên cuồng bỏ chạy, cao giọng kêu la.
"Trời sập rồi —— trời sập rồi —— "
Cây cỏ ngã rạp, núi non vạn dặm như gánh lấy sức nặng vạn cân, sông suối dừng quanh co uốn lượn...
Nhưng ngay thời khắc Thư Vô Khích nắm lấy Vô Khích kiếm, biển kiếm liền chảy ngược mà bay lên, mây đảo khí cuộn, hóa thành dòng thác khổng lồ.
Lộ Tiểu Thiền ngự kiếm đứng một bên, nhìn Thư Vô Khích lơ lửng ở một bên khác, đem Vô Ý Kiếm Hải sắp sụp đổ thu hồi trở về!
Khí thế bàng bạc, linh khí của Thư Vô Khích toàn bộ khai hỏa, phảng phất như cùng biển kiếm dung hợp thành một thể, hiệu lệnh kiếm ý trong thiên hạ!
Trời đất quay cuồng, Lộ Tiểu Thiền cả nửa ngày vẫn chưa thể hoàn hồn.
"Thuần Ninh Quân, ngươi thật sự cho rằng rút xuống kiếm của ta, là có thể thả ra Hỗn Độn sao?"
Thư Vô Khích nhìn Thuần Ninh Quân, ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruou-chang-tien/1496696/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.