"Ngươi từ Bắc Minh xa xôi vạn dặm đi đến Nam Ly Cảnh Thiên bái sư cầu đạo, lúc đó sư phụ Chu Hoa Thượng Tôn của ta và Miểu Trần hỏi ngươi nguyện ý bái làm môn hạ của ai, ngươi chọn Miểu Trần. Là bởi vì ngươi ngưỡng mộ nàng, muốn cùng nàng sớm chiều ở chung sao?" Liên Nguyệt Nguyên Quân mở miệng hỏi.
Dạ Lâm Sương nhìn đối phương, giống như vô số đêm tối trước kia, hắn chuyên chú nhìn cực quang tại Bắc Minh, chờ đợi cái người dẫn cực quang vào trận lần thứ hai rơi xuống.
Nhàn nhạt nở nụ cười, Dạ Lâm Sương hỏi ngược lại: "Sư thúc, ngươi có nhớ, hơn một ngàn năm trước, ngươi đã từng đi một chuyến tới Bắc Minh?"
"Nhớ chứ."
"Vậy ngươi đã gặp qua ai, còn nhớ hay không?" Dạ Lâm Sương lại hỏi.
"Ma Quân Vọng Sát, hắn mang theo Tà linh Ma đô đuổi bắt bộ tộc của thượng cổ linh thú Liệt. Chúng muốn dùng cốt nhục của Liệt luyện chế ma đan."
"Đúng thế, ngươi dẫn cực quang vào trận, đánh bại Vọng Sát, phong tư rạng rỡ, giống như núi cao băng tuyết không thể leo tới của Bắc Minh."
Liên Nguyệt Nguyên Quân dừng một chút: "Ngươi... Ngươi lúc ấy gặp qua ta?"
"Bởi vì nguyên thân của ta chính là linh thú Liệt. Năm đó ta chỉ là ấu thú ba trăm năm tuổi, vì tu thành hình người... ta vứt bỏ túi da, đắp nặn xương thịt, đau đớn tròn một trăm năm... rốt cuộc có được thân thể của con người."
Liên Nguyệt Nguyên Quân nhìn Dạ Lâm Sương, trong mắt tràn đầy vẻ khó thể tin.
Hắn mơ hồ nhớ tới ngày đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruou-chang-tien/1496691/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.