"Ngày mai, nó sẽ đem đôi dế phun ra." Thư Vô Khích nhàn nhạt đáp.
"Ồ..." Lộ Tiểu Thiền thở ra một hơi.
Đúng lúc này, Lộ Tiểu Thiền nghe thấy ngoài cửa sổ có tiếng người kêu "Cứu mạng".
Lộ Tiểu Thiền vừa nghe, lập tức từ trên giường ngồi bật dậy, y vốn dĩ chưa cởi giày, trực tiếp chạy tới trước cửa sổ.
Là tên gõ mõ cầm canh, hắn liên tục té lăn rồi bò dậy, cà lăm không rõ lắm.
Hai bên đèn đuốc vốn đã tắt liền sáng lên, có mấy gia đình đem cửa sổ đẩy ra.
"Này! Làm sao vậy! Xảy ra chuyện gì!"
Rõ ràng đằng sau tên gõ mõ cầm canh cũng không có hung thần ác sát truy đuổi hắn, hắn lại giống như bị dọa đến mặt mày trắng bệch, té bò ra trên mặt đất.
"Tiểu nhị ca không thở nữa rồi! Dáng dấp kia của hắn cùng thời điểm thiếu gia Trần gia chết giống nhau như đúc! Mau đi xem!"
"Hả? Cái gì?"
"Tiểu nhị ca chết rồi? Còn giống y như đúc thiếu gia Trần gia?"
"Mau! Mau kêu Lưu lão đầu đi xem xem!"
Lưu lão đầu chính là đại phu chân đất ở trong trấn, ngày thường xem mấy bệnh như đau đầu nhức não thì còn được, chứ đụng trúng mấy tạp chứng nguy nan, hắn liền bó tay.
"Ai! Lộc Thục Trấn của chúng ta gần đây thật nhiều xúi quẩy! Trước tiên là tới một tên thần côn ăn hại, chặt mất cây hòe già trăm năm của chúng ta!"
"Liền đưa tới Tà linh gì đó! Đem Hồ Đồ ăn tươi nuốt sống! Tuy rằng tên Hồ Đồ kia cũng là có tội thì phải chịu đi!"
"Đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruou-chang-tien/1496644/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.