Nhưng thời điểm lão ăn mày kể chuyện xưa, y căn bản không lắng nghe đàng hoàng.
Tên của các chủng loại Tà linh, y một cái cũng không nhớ rõ.
Hiện tại vắt hết đầu óc, cũng chỉ nhớ Tà linh trong thiên hạ, đều dùng dục vọng làm thức ăn.
Năm thứ dục vọng của con người là tài, sắc, danh, thực, thụy (tiền tài, sắc dục, danh vị, ăn uống, ngủ nghỉ),Tà linh này kêu la đói bụng, còn muốn đem Lộ Tiểu Thiền y ăn tươi nuốt sống, vậy chắc chắn có liên quan đến "thực dục"!
Nhưng, nhưng Tà linh liên quan đến thực dục thì có những tên nào a?
Lộ Tiểu Thiền hối hận tới nỗi nước mắt rơi thẳng xuống.
Chưa bị tên đồ tể kia đánh chết tươi, còn tưởng rằng qua cơn bĩ cực đến hồi thái lai, ai ngờ được hiện tại lại bị Tà linh ăn tươi nuốt sống?
Nếu có kiếp sau, thời điểm lão ăn mày kể cho y nghe cố sự, y nhất định sẽ chuyên tâm lắng nghe từng câu từng chữ, tuyệt đối không giở trò ngắt lời!
Ngay lúc Tà linh kia toả ra khí vị đầy dầu mỡ, Lộ Tiểu Thiền đột nhiên ngửi được một mùi hương thanh mát của sương sớm đọng trên lá cây.
"Nhĩ Thương."
Bên tai Lộ Tiểu Thiền vang lên một thanh âm kỳ ảo xa xăm.
"Cái...cái gì?"
Tà linh kia đã cắn đến vai Lộ Tiểu Thiền, mắt thấy ngay cả cổ của y cũng sắp sửa bị nó cắn nuốt hết.
"Tà linh này, tên "Nhĩ Thương"*."
[*bánh bột chết non :)) tên dị thiệt, hơ hơ]
Lộ Tiểu Thiền cảm thấy trong bóng tối, có một tia sáng chợt lóe.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruou-chang-tien/1496631/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.