Nhưng Tạ Nhiên lại không dự đoán được, cậu mới nhìn thấy tấm ảnh Lục Phàn ở phòng sách cũ của Khương Mục, mấy ngày sau cậu lập tức gặp được Lục Phàn người thật giá thật.
Nguyên nhân gây ra là do Tạ Nhiên muốn ra ngoài mua một ít đồ, Khương Mục cũng không giam lỏng cậu hoàn toàn, chỉ là Tạ Nhiên với tài xế ngồi trên một chiếc xe riêng, theo sau còn có một chiếc khác, bên trong là hai vệ sĩ cao to lực lưỡng, nói trước để Tạ Nhiên dẹp bỏ ngay ý định chạy trốn.
Tạ Nhiên tức giận đến nói không nên lời, Khương Mục còn tựa như không phát hiện liếc mắt một cái, lại đút một miếng bơ kem vào trong miệng cậu, ”Loại bánh ngọt mà bác gái mới làm em có thích không? Nếu thích thì để thêm vào thực đơn trà chiều.” Nếu bạn đọc được dòng này, mong bạn hãy đọc truyện bên chính chủ, đừng đọc ở mấy trang ăn cắp.
Tạ Nhiên nếm nếm, cảm thấy ăn cũng được, nhưng cậu còn đang tức giận Khương Mục nhá, một câu cũng không chịu nói.
Khương Mục cong cong khóe miệng, rướn người qua, liếm sạch chút bơ dính bên môi cậu, đầu lưỡi luồn vào, hôn lâu đến mức khiến Tạ Nhiên suýt nữa thở không nổi.
“Rất ngọt.” Khương Mục nói.
Tạ Nhiên ngây ngốc nhìn mặt Khương Mục, hôm nay Khương Mục hớt hết tóc lên buộc thành đuôi ngựa, góc mặt có vẻ còn sắc bén thâm sâu hơn cả thường ngày, cặp môi vừa mới hôn cậu cũng dính chút bọt nước, dùng một câu để hình dung thì chắc là – lam nhan họa thuỷ* rồi.
(*) Dzai đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruou-bac-ha/156523/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.