Tiếng nhạc Rock&Roll hòa cùng với tiếng người liên tục đánh vào màng nhĩ của mọi người.
Nơi này tuy là quán bar, nhưng chi phí rất cao, chỉ có những người giàu có hoặc quyền quý mới tới, mỗi bàn đều cách xa nhau.
Chỉ là có một vài chỗ quá high, thường sẽ truyền tới vài tiếng ồn ào.
Kiều Nam Kỳ hômn nay không phải từ công ty tới nên y chỉ mặc quần jean và áo hoodie đơn giản, y đi qua từng bàn, vòng qua vài người cầm di động tiến lên muốn xin thông tin liên lạc.
Gần đến hiện trường, Hạ Viễn Đồ lập tức đứng dậy nói: "Hay cậu ngồi chỗ tôi đi?"
Một người khác trong đám bạn lập tức kéo Hạ Viễn Đồ ngồi xuống: "Làm gì đó, không phải đã để lại vị trí cho Kiều đại rồi à?"
Nơi này chỉ có một chỗ trống.
Mà kế bên chỗ trống ấy, Lục Tinh Bình ngồi ở đó, tay cầm ly bia, mỉm cười với y: "Nam Kỳ tới rồi à."
Kiều Nam Kỳ đã biết vì sao Hạ Viễn Đồ vừa rồi lại vội vàng nhường chỗ như vậy.
Những người khác giữ lại vị trí này cho y, cũng rất bình thường.
Y và Lục Tinh Bình còn có Hạ Viễn Đồ có quan hệ tốt nhất, mọi người đều biết. Ngày xưa lúc đi chơi, chỗ ngồi đều giữ thế này.
Hạ Viễn Đồ cau mày, trong mắt đầy bi thương, như sợ y sẽ tùy ý bỏ đi bất kỳ lúc nào.
Nhưng Kiều Nam Kỳ thực sự cũng không để ý.
Y tới đây, chỉ vì một câu 'Triệu Vanh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruot-bong-rach/3506550/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.