Kiều Nam Kỳ nhất thời không rút lại tay đang cầm danh thiếp.
Gió thổi khiến y có chút lạnh, nhưng dường như vẫn không bằng lời nói của Triệu Vanh.
Triệu Vanh mới vừa rồi nói chuyện rất bình tĩnh, nhưng y vẫn nhận ra khúc tạm dừng rồi sửa lời kia. Đang nói tới về nhà, Triệu Vanh lại ngừng, sửa lời lại thành 'Nhà anh'.
Tấm danh thiếp này đã lỡ mất thời gian lẽ nó phải xuất hiện, mà Triệu Vanh cũng không còn xem nơi cả hai cùng sống chung một năm qua là nhà nữa.
Y nhớ lại khoảng chừng nửa năm trước, lúc mình và Hạ Nam cãi nhau một trận lớn, khiến y nhớ lại những cơn ác mộng khi còn trẻ mà thao thức cả ngày lẫn đêm.
Lúc đó y đang ở chỗ Lục Tinh Bình, muốn trạng thái trở nên bình thường hơn một chút, Lục Tinh Bình có nói với y, Triệu Vanh có gọi điện tới.
Nửa đêm lúc trở về nhà, y thấy Triệu Vanh nằm nằm ngủ yên ở đó, chỉ cảm thấy Triệu Vanh muốn giục mình mau về nhà, nên ngày hôm hôm sau đã ra ngoài bàn công việc.
Hóa ra là như vậy....
Hai hàng cây chung quanh đã rụng hết lá, trong tiếng gió xào xạt, không có chút nào lả lướt đong đưa mnaf chỉ có sự đìu hiu. Trên đường đi của viện điều dưỡng, người ta đi theo từng nhóm hoặc có ngườii đi một mình ngang qua, thỉnh thoảng còn thấy tiếng nói cười.
Điều này càng khiến cả hai càng trở nên im lặng hơn.
Chỉ chốc lát, Kiều Nam Kỳ cũng không biện hộ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruot-bong-rach/3456417/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.