Lời này đánh trúng tim đen, khiến những lời Kiều Nam Kỳ định nói nghẹn lại trong cổ họng. Triệu Vanh sau khi rời khỏi, mỗi lần bọn họ gặp lại nhau, y đều nhận thức được một Triệu Vanh khác. Giờ phút này nghĩ tới, Triệu Vanh dịu dàng như vậy sao có thể nói ra những lời gay gắt thế này?
Y đứng trước mặt Triệu Vanh, rõ ràng người cúi đầu nhìn là y, nhưng người không còn manh giáp nào vẫn là y.
Trái tim như bị những sợi xích quấn chặt thành từng vòng, lại hung hăng kéo mạnh --- không đứt, nhưng lại vô cùng đau đớn.
Những điều không tốt y đã làm với Triệu Vanh bây giờ đã trở thành những áy náy nặng nề.
Y muốn đối tốt với Triệu Vanh, nhưng lại trở thành người Triệu Vanh chán ghét, buồn nôn.
Y luống cuống tay chân, không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phải chịu đựng.
Vì thế y lui về sau vài bước, buồn bã nói: "Được, anh... Anh không làm."
Kiều Nam Kỳ muốn xem Triệu Vanh, nhưng khi ánh mắt y vừa chạm vào tầm mắt của Triệu Vanh, trong đầu liền hiện lên câu Triệu Vanh vừa nói --- Cho dù muốn xem cũng không dám xem.
"Nhóc Lục," Triệu Vanh nói: "Đi rót giúp anh đi."
Cậu nhấn mạnh: "Làm phiền chú, anh muốn nấu lại một lần nữa."
Kiều Nam Kỳ lảo đảo một bước.
Lưu Thuận chỉ muốn nhanh ra ngoài hít thở, cho nên đứng dậy nhanh chóng chuồn ra ngoài.
Triệu Vanh thấy Kiều Nam Kỳ đã ngừng động tác, Triệu Vanh rốt cuộc mới thả lỏng. Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruot-bong-rach/3451451/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.