Sau giờ trưa.
Triệu Vanh với Phương Trác Quần mới lo xong việc, liền về viện điều dưỡng cùng ăn tối với Triệu Mính.
Phương Trác Quần không phải người ít nói nên trong giờ cơm tía lia không ngừng. Từ chuyện cũ thời còn trẻ của Triệu Vanh mà Triệu Mính chưa biết, đến mấy chuyện vụn vặt thú vị mấy năm, cuối cùng còn nhắc tới chuyện sắp kết hôn với bạn gái.
Lúc nói tới việc để Triệu Vanh làm phù rể, Triệu Mính liếc nhìn Triệu Vanh từ từ hỏi: "Tiểu Vanh, sau này con còn định kết hôn không?"
Triệu Vanh bất ngờ.
Cậu nghĩ tới hôn ước còn chưa giải quyết xong với Lục Tinh Bình, lại nghĩ tới ngày sau.
"Chưa nghĩ tới ạ." Cậu nói xong liền cúi đầu ăn một miếng cơm.
Triệu Mính không hỏi nữa, Phương Trác Quần cũng không nhắc tới chuyện kết hôn tiếp.
Ăn cơm xong, Triệu Mính đi ngủ trưa, Triệu Vanh và Phương Trác Quần đi dạo trong sân.
Đông sắp tới, cũng không biết khi nào sẽ có tuyết đầu mùa.
Gió lạnh thổi vào mặt., Triệu Vanh đá hỏi sỏi dưới chân, nghe được giọng của Phương Trác Quần: "Triệu Vanh."
"Mày nghiêm túc gọi tên tao thế, tao sợ quá đấy."
"......" Phương Trác Quần trừng cậu nhưng mặt lại không có biểu tình gì, "Tao thật sự không định nhắc lại, muốn mọi chuyện cứ ngầm kết thúc như thế. Nhưng vừa rồi lúc ăn cơm, mẹ mày hỏi mày còn tính kết hôn nữa không, mày nói chưa nghĩ tới...."
"Mày...... Thật sự không thích Kiều Nam Kỳ nữa?"
Triệu Vanh dừng sức đá đá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruot-bong-rach/3416322/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.