Triệu Vanh yêu cầu người phục vụ mở hết toàn bộ rượu ở trên bàn.
Hắn cúi đầu nhìn xuống, chơi xúc xắc trong tay một hồi, rồi lại ngã người xuống chiếc ghế sô pha mềm mại trong KTV, cả người như chìm vào bóng tối.
Ánh sáng tối tăm bên trong ghế sopha hòa cùng với điệu nhạc, chuyển động khiến người khác chóng mặt, thỉnh thoảng chiếu qua mặt của Triệu Vanh.
Ánh sáng quá mờ nên không thể chiếu rõ vẻ mặt của Triệu Vanh.
Trong khoảng thời gian ngắn, không ai dám nói chuyện, chỉ để lại nhạc nền phát ở bên kia.
Nhóm mèo mã gà đồng này bình thường hay ở vũ trường, nói tới học thức thì cả đám chỉ là đám vô công rỗi nghề không biết làm cái gì. Nói tới gia thế, cũng không có mấy tên có thể nổi bật bằng nhà của Triệu Vanh.
Cho dù Triệu Vanh không danh chính ngôn thuận, những người khác cũng không dám khiêu khích hắn.
Hắn giống như kẻ cầm đầu của đám ăn chơi trác táng, bản thân không có gì cũng đủ đè đầu cả đám này.
Triệu Vanh trong lòng biết rõ phẩm chất của đám người này, cười: "Ngẩn ngơ mẹ gì, rượu đã khui rồi, uống đi chứ. Không có việc gì, chỉ là tao muốn tiêu tiền, chi tiêu ngày hôm nay tính cho tao, tiêu càng nhiều tốt!"
Người ngồi bên cạnh hắn nhất là một thằng nhóc trẻ tuổi tóc vàng, đeo khuyên cả hai tai và mang vòng cổ, tên là Lưu Thuận, là con thứ sáu trong nhà.
Triệu Vanh bưng lên chén trà Long Tỉnh người phục vụ mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruot-bong-rach/2902864/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.