Mộ Du Trầm bị cô nhìn chằm chằm như vậy thì cũng ngây người, môi mỏng khẽ mấp máy, không giấu được nỗi lo trong câu nói: “Nông Nông, em làm sao vậy?”
“Không có gì.” Thư Minh Yên đẩy anh ra, cô nở một nụ cười yếu ớt: “Bây giờ đang là thời gian làm việc, tôi thật sự phải về đây.”
Không chờ Mộ Du Trầm trả lời, Thư Minh Yên đã mở cửa phòng bước nhanh ra ngoài.
Cô sợ nếu mình chậm một bước thì sẽ không kiềm chế được sự tủi thân trong lòng, mà sẽ để lộ sự yếu ớt trước mặt anh.
Khi quay về đoàn phim, Thư Minh Yên cũng không còn tâm trạng lo chuyện có bị người khác phát hiện mối quan hệ của cô và Mộ Du Trầm hay không.
Ký ức như một thước phim cũ, bánh răng chuyển động ghép chúng lại thành những bức tranh trong tâm trí cô.
Khi đó Mộ Bách Uy là tổng giám đốc của tập đoàn Mộ Thị, ông ta không để tâm đ ến sự phản đối của gia đình, mà cứ kiên quyết khai phá đảo Hạc Liên, kết quả là ông ta đã đổ quá nhiều tiền tài vào nó, khiến chuỗi vốn của cả tập đoàn bị phá vỡ.
Nhà xưởng đình công, dân cư trên đảo Hạc Liên tụ tập gây rối, Mộ Thị gặp khủng hoảng, toà building sụp đổ.
Vì để cứu Mộ gia, Mộ Du Vãn đành phải nghe theo sự sắp xếp của ông cụ Mộ, đồng ý gả cho Giản Quý Bạch.
Nhưng Mộ Du Trầm kiên quyết không đồng ý hôn sự này, vẫn tự mình nghĩ cách.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruoc-hon/3357874/chuong-31.html