Khi Thư Minh Yên nhìn thấy Mộ Du Trầm, đầu óc cô lập tức trống rỗng.
Ánh đèn từ phòng tắm rọi vào thân hình cao ráo rắn chắc của người đàn ông, anh chỉ mặc chiếc áo sơmi màu xanh đen đơn giản, phong thái lãnh đạm.
Từ vị trí đứng của Thư Minh Yên, dễ dàng thấy được xương quai hàm sắc sảo của anh, cúc áo trên cùng cởi ra, có thể nhìn thấy yết hầu gợi cảm đang chuyển động lên xuống.
Hai người chạm mắt nhau hai giây, tầm mắt của Thư Minh Yên lại dừng trên hai cánh tay anh đang buông thõng.
Mộ Du Trầm xắn tay áo lên khuỷu tay, da trắng, khớp xương tay thon thả, lòng bàn tay và đầu ngón tay hơi ửng hồng, chắc là vừa giặt gì đó trong phòng tắm.
Nói đến giặt đồ, Thư Minh Yên lơ đãng liếc mắt nhìn sô pha.
Quần áo bẩn đêm qua cô thay đã biến mất rồi.
Đồng tử Thư Minh Yên chợt phóng to, nhanh chóng chạy vọt vào toilet.
Quạt thổi gió trong toilet đang mở, quần áo của cô được treo phía trên, có lẽ vì mới giặt nên vẫn còn nhỏ nước xuống, nhưng đã có người chu đáo đặt một chậu hứng nước bên dưới.
Trong tay Thư Minh Yên vẫn đang cầm bó hoa diên vĩ, ngơ ngác nhìn những giọt nước trong suốt như pha lê, tí tách nhỏ xuống chậu hứng.
Cô không thích dùng máy giặt của khách sạn, hơn nữa quần áo mùa hè khá mỏng, nên bình thường cô đều tự giặt tay.
Tối hôm qua kết thúc công việc rất muộn, vì đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruoc-hon/3357870/chuong-27.html