Hàng ghế sau của chiếc Bentley, Thư Minh Yên ngồi ngay ngắn, cảm giác cứ như đang nằm mở.
Vậy mà cô lại có thể cùng Mộ Du Trầm đi lĩnh chứng.
Chẳng qua nghĩ đến mtd đang trên đường tới nhà cũ, chờ đính hôn với cô thì trong lòng Thư Minh Yên lập tức nguôi ngoai.
Chỉ là hơi có lỗi với Mộ Du Trầm, thậm chí cô còn chưa nghĩ kỹ tại sao Mộ Du Trầm lại đồng ý đi lĩnh chứng cùng cô, đồng tình với cô chứ?
Chuẩn bị tinh thần một hồi, Thư Minh Yên không nhịn được lên tiếng: “Chú nhỏ, chẳng phải tối hôm qua chú đã nói, điều kiện tiên quyết của hôn nhân chính là tình yêu sao, bây giờ chúng ta đi lĩnh chứng, vậy chân ái của chú phải làm sao đây?”
Mộ Du Trầm thản nhiên tựa vào lưng ghế, hai mắt khẽ nhắm lại, thờ ơ nói: “Ai biết được, trước tiên cứ thế này đi.”
Trong lúc nhất thời, Thư Minh Yên cảm thấy hơi bùi ngùi: “Gần đây rất khó tìm thấy chân ái đời mình. Bây giờ chúng ta kết hôn rồi, vậy sau này chú sẽ bị coi như là tái hôn, có thể sẽ càng khó tìm hơn, chú nhỏ, chú phải chuẩn bị tâm lý thật tốt.”
Mộ Du Trầm: “Thì cứ tạm sống vậy thôi, không tìm nữa.”
Thư Minh Yên không nói gì.
Anh còn nói kết hôn rồi thì cứ vậy mà tạm sống qua ngày.
Thư Minh Yên thừa nhận mình thiếu Mộ Du Trầm một ân tình, nhưng dựa theo giao ước vừa rồi, sau khi kết hôn, ở trước mặt Mộ Du
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruoc-hon/3357853/chuong-10.html