Editor: Jadoo + Beta: Lil’moon
Suy xét nhiều khả năng nghi phạm có súng trong tay, đội trọng án xin chi viện từ bên đặc cảnh.
Đàm Sử Minh liên tục nhấn mạnh lúc khai trương quán bar vô cùng phức tạp, nếu không phải tình huống bắt buộc thì không được nổ súng.
Trong nhiệm vụ lần này ông không định cho Chu Cẩn tham gia.
Nhưng với thái độ kiên quyết của Chu Cẩn. Cô mang súng và giấy chứng nhận đặt lên bàn làm việc của Đàm Sử Minh rồi nói: “Dù có bị cách chức thì cháu cũng sẽ đi. Trừ khi bây giờ chú còng tay cháu lại!”
Lúc Chu Cẩn mới đến đội trọng án. Lão Chu cha cô đã nói trước với Đàm Sử Minh: “Con gái tôi không dễ dạy, cái gì nên đánh cậu cứ đánh, nên mắng thì mắng, đừng nương tay.”
Đàm Sử Minh không hề nương tay, trái lại Chu Cẩn đi theo ông chịu được khổ, học hỏi nhanh, bảo cô làm gì cũng không hề oán trách, phải nói là một học trò xuất sắc.
Đến tận bây giờ ông mới hiểu câu “không dễ dạy” là có ý gì. Đàm Sử Minh vốn đã là một người cố chấp, thế nhưng lại đụng phải Chu Cẩn còn cố chấp hơn ông.
Đàm Sử Minh: “… Tại sao ban đầu chú không tát cháu một cái bay về nhà luôn chớ?”
Chu Cẩn lộ ra ý cười: “Bây giờ chú có hối hận cũng muộn rồi.”
……….
Giang Hàn Thanh khó tập trung vào công việc, anh quyết định từ bỏ, đặt luận văn lên tủ đầu giường rồi xoay người đối diện với Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-thep/2768246/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.