Trans: Hoàng Anh + Beta: Quinn
Giang Hàn Thanh cởi chiếc áo sơ mi dính bẩn ra, trên người chỉ có một cái áo phông màu đen, áo tối màu càng làm cho nước da của anh trắng bệch, các đường nét càng thêm sắc sảo.
Anh tỉnh táo lại, giải thích với Chu Cẩn: “Anh nhận nhầm người.”
Chu Cẩn hỏi: “Nhận nhầm ai?”
“…”
Chỉ với sự xuất hiện của một chiếc đồng hồ bỏ túi đã lấn át sự bình tĩnh và lý trí của anh, ngay cả bản thân Giang Hàn Thanh cũng cảm thấy điều này thật quá mất mặt.
Anh không trả lời được.
Chu Cẩn càng truy hỏi: “Anh thường xuyên như vậy sao? Khi tinh thần mất kiểm soát, sẽ có xu hướng bạo lực à?”
Trong đầu Giang Hàn Thanh là một mảng hỗn độn, anh giơ tay lên vén tóc ra đằng sau, có chút ngứa ran. Cái trán không che đậy khiến cho sự nhạy bén ẩn trong bản tính của anh khẽ lộ ra chút sắc sảo.
Anh khẽ cau mày, trầm giọng nói: “Chu Cẩn, anh không phải là phạm nhân.”
Mặc dù Giang Hàn Thanh luôn một mực kiềm chế, người khác rất khó nhìn thấu được cảm xúc của anh, nhưng Chu Cẩn vẫn nghe ra một tia oan ức nhẹ.
Chu Cẩn nói: “Em không coi anh là phạm nhân, em chỉ là không muốn bị người thân của mình lừa gạt lần nữa.”
Cô chịu đựng một Tưởng Thành là đủ rồi, cô không muốn một ngày nào đó lại “vô tình” phát hiện ra, trên người Giang Hàn Thanh vẫn còn có một mặt khiến cô không cách nào chấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-thep/2767759/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.