Trans: Hoàng Anh+Beta
Như một mũi tên nóng rực xuyên qua tim, Giang Hàn Thanh ngẩn người.
Chu Cẩn mấp máy môi, không biết nên nói gì để tránh đụng chạm đến vết sẹo đó, do dự một hồi liền dứt khoát chìa tay ra, trực tiếp ôm lấy Giang Hàn Thanh.
“Hàn Thanh.”
Cằm Chu Cẩn tựa lên vai anh, sờ vào sau gáy mát lạnh ướt đẫm mồ hôi của anh. Cô nhẹ nhàng nói: “Chuyện điều tra vụ án vẫn nên là của cảnh sát bọn em. Anh đừng cố gượng ép bản thân mình.”
Ngón tay Chu Cẩn vuốt ve tóc anh, giống như đang vỗ về một đứa trẻ. Cô luôn như vậy, bề ngoài thì giống như thành trì cứng rắn nhưng bên trong lại chất chứa sự dịu dàng. Khi không thể cảm nhận được sự dịu dàng đó, liền mong mỏi một ngày nào đó có thể chạm vào được; đợi đến khi thực sự cảm nhận được nó rồi, sự dịu dàng đó lại giống lớp cát trắng mịn khô hanh lấn át một cách dữ dội, gần như khiến con người ta nghẹt thở.
Giang Hàn Thanh lại vô cùng sẵn lòng chết dưới sự dịu dàng này. Anh nhắm mắt, ôm lại Chu Cẩn. Bất luận dù có thế nào đi nữa, anh vẫn cảm thấy may mắn, ít nhất ngay tại giây phút này, Chu Cẩn yêu anh.
“Anh không gượng ép.” Giang Hàn Thanh nói: “Chu Cẩn, anh muốn thử lại một lần nữa.”
Anh lặp lại những lời vừa nói, đưa ra quyết định như vậy, chắc hẳn anh đã có chủ đích gì rồi.
Chu Cẩn hiểu ra, nói: “Cám ơn anh.”
…
Nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-thep/2767713/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.