Hồi 9 
Ai cũng mong có đôi cánh biết bay 
Để biến giấc mơ thành hiện thực. 
Nhưng sau này mới biết, 
Thật ra, sức mạnh của đôi cánh, 
Là để bảo vệ Người Quan Trọng. 
*** 
Chị. 
Màu hết rồi, em ra ngoài mua hộp mới. 
Tiểu Ngu. 
Ngày chủ nhật, Tô Hòa vừa bị sếp gọi đi nộp bài, Tô Ngu viết giấy nhắn cho 
Tô Hòa rồi đeo ba lô ra khỏi nhà. 
Ngày chủ nhật trời âm u - khác hẳn với ngày hôm trước vừa có nắng vàng rực rỡ, bầu trời mây đen dày dặc, dường như sắp mưa đến nơi. Tô Ngu đi xe bus qua năm bến thì tới Phường Đan Thanh - một con phố hội họa lớn nhất của thành phố B. 
Con phố này có lịch sử rất lâu đời, nghe nói đã có từ thời nhà Thanh. Hai bên đường phố cửa hiệu san sát, nơi thì bán đồ cổ, tranh chữ, nơi thì bán dụng cụ hội họa, với đủ loại tượng thạch cao, giá vẽ xếp chồng chất, tuy hơi rối mắt nhưng lại mang đầy hơi hướng của chủ nghĩa nhân văn. 
Đây là lần đầu tiên Tô Ngu đến đây. Cô mới tới thành phố B có hai tuần, nên mặc dù đã nghe tiếng Phường Đan Thanh từ lâu, nhưng trước đây không có thời gian và cơ hội. Lúc này, đưa mắt nhìn thì thấy vô số các loại bột màu và màu nước, dễ có tới hàng trăm nghìn loại, khiến cho người mua không biết nên chọn loại nào. Trước một cửa hiệu nhỏ được sắp xếp bừa bộn và tạp nham nhất ở góc phố 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-ho-phach/2988977/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.