Hồi 3 
Trong truyện cổ tích, có một cậu bé xấu xí luôn vui vẻ. Hàng ngày cậu đều làm cho người khác vui cười, quốc vương và công chúa rất thích cậu. Vì thế, cậu cảm thấy thế giới này rất đẹp. Cho đến một ngày, cậu nhìn thấy một tấm gương và cậu đã thấy bóng mình trong đó. Cậu đã khóc. Tôi nghĩ, không phải cậu khóc vì thấy mình xấu, mà vì biết được sự thật về chuyện mình không được yêu mến. 
*** 
Hơn mười giờ tối, nickname QQ Đường phèn hấp tổ yến sáng lên. 
Đang tập vẽ trên máy tính, Tô Ngu vội mở cửa sổ chat. 
Nhưng, hồi lâu mà vẫn không thấy bên kia trả lời. 
"Mẹ? Mẹ?" - Tô Ngu gõ chữ để gọi. 
Phải tới mười phút sau thì từ ô cửa sổ mới hiện lên hai chữ: "Tiểu Ngu". 
"Mẹ, sao bây giờ mẹ mới lên thế?". 
"Tiểu Ngu, là cha đây". 
Tô Ngu thấy lòng chợt run lên, cô có dự cảm chẳng lành. 
"Mẹ cuộc phỏng vấn thế nào rồi?". 
"Phía bên kia hẹn sẽ thông báo sau, tuy nhiên hi vọng không lớn lắm". 
"Vì mẹ đã phải chăm sóc con nên không được luyện tập trong một thời 
gian dài ư?". 
"Không phải, con đừng nghĩ vậy, có lẽ vì mẹ con chưa chuẩn bị tốt tâm lí, một thời gian nữa sẽ ổn thôi. Con đừng lo, mẹ con đã có cha. Còn con, ở với 
chị Hòa tốt chứ?" 
"Vâng. Chị ấy đối xử với con rất tốt". 
"Từ nhỏ hai chị em con đã rất yêu quý nhau, cũng chính vì vậy mà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-ho-phach/2988967/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.