Dịch giả: Spring_Bird
Lần đầu tiên gọi điện thoại là ngay buổi tối hôm đó, Cảnh Trừng như gặp đại địch, canh đúng mười giờ rưỡi gọi cho anh.
Sau mấy tiếng chuông, điện thoại được kết nối.
- Alo! Xin hỏi là ai?
Trong tai nghe truyền đến âm thanh chín chắn trầm ấm quen thuộc.
Cảnh Trừng ngưng mất hai giây mới từ từ hoàn hồn:
- Ừm, à.. em là Cảnh Trừng...
- À, thì ra là em.
Quảng Lăng Chỉ Tức dường như đang cười, giọng nói có vẻ vui mừng.
- Em thật biết chọn thời điểm đấy, anh vừa mới tắm xong.
Vừa mới tắm xong...
Sao lại nghe mập mờ như vậy chứ...
Đừng suy nghĩ lung tung, đừng suy nghĩ lung tung.
- Em cũng vừa tắm xong...
Cảnh Trừng rõ ràng rất căng thẳng, cố gắng giữ cho giọng mình không run:
- Này... em nên xưng hô với anh như thế nào đây?
So với Cảnh Trừng, Quảng Lăng Chỉ Tức có vẻ thong dong hơn nhiều.
- Sư phụ đi? Hay là học trưởng? Đều được cả.
- Vâng..
Quảng Lăng Chỉ Tức nhắc nhở:
- Anh họ Đàm.
Cảnh Trừng lập tức nắm bắt được:
- Đàm học trưởng!
Quảng Lăng Chỉ Tức cười khẽ.
- Ừm.
Hai người chơi chung đã lâu, bây giờ vào YY đã không còn thấy lúng túng gì, nhưng mà gọi điện thoại thì lại giống như lần đầu tiếp xúc người lạ, nói gì cũng thấy thật là gượng gạo.
Tuy thế, Cảnh Trừng cũng không cảm thấy vô vị. Dù chỉ nghe Quảng Lăng Chỉ Tức đọc bảng cửu chương cũng được, cô bằng lòng cứ thế đốt sạch tiền điện thoại.
Giọng Quảng Lăng Chỉ Tức qua điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-dong/170258/chuong-9-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.