Dịch giả: Tiểu Băng 
Một giọng nam trầm ấm, từ tốn truyền vào tai cô: 
- Đã nghe được chưa? 
Đột ngột không kịp phòng ngừa nên bị tê liệt, chỉ một giây sau, Cảnh Trừng đã lập tức khôi phục bình thường. 
Nhưng vẫn không thể được như ý… 
Hai người đánh PK cả một buổi chiều đều toàn thắng, thứ hạng tăng lên vèo vèo như tên bắn. Có điều Cảnh Trừng chẳng khác gì một gà mờ chân chính, cả quá trình không ngừng phạm phải những sai lầm cấp thấp vô cùng ngớ ngẩn. 
May mà điều ấy không ảnh hưởng gì đến chuyện Quảng Lăng Chỉ Tức phát huy thực lực. Cầm sư tuy là lớp nhân vật chuyên về trị thương, nhưng nếu là người biết chơi, đương nhiên cũng không phải tầm thường. 
- Bé Ngoan, trốn ra sau cột đi. 
- Bé Ngoan, chú ý cột máu của mình. 
- Bé Ngoan, cho sư phụ thêm một cái màn chắn phòng ngự nữa. 
Mỗi lần như vậy, Cảnh Trừng đều ấp úng đáp lại "Vâng", "Dạ", "Được". 
Trong lòng cô vừa sốt ruột vừa thấy thẹn. Mịa nó, Dương Dịch chọn đặt tên kiểu gì vậy hả? Sao mỗi lần Quảng Lăng Chỉ Tức kêu cô lại cứ giống như đang gọi con nít thế kia… 
Lấy một địch hai ở trong game không hề đơn giản, nhưng với Quảng Lăng Chỉ Tức thì hoàn toàn lại không thành vấn đề, thường đều là kết thúc trận PK trong trạng thái vẫn đầy máu. 
Cảnh Trừng lại có thêm cái nhìn mới về cái gọi là cao thủ. Thao tác tự nhiên như thế này quả thực là đã làm dao động địa vị thần thánh của Nhạn Lăng đại thần trong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-dong/170246/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.