Trường cao trung của Kiều Lộc là ở thành phố An Giang, sau khi cô thi đại học, cả nhà mới theo ba Kiều chuyển công tác rồi tới Ninh Thành.
Không ai trong số cái các nữ sinh trường số 1 ở An Giang lại không biết đến cái tên Thẩm Tùng Lam, thiếu niên với gương mặt thanh thoát, dáng người cao thẳng tắp, dù là khuôn mặt, gia cảnh hay thành tích học tập đều khiến người khác phải ngước lên ngắm nhìn. Làm bạn với Thẩm Tùng Lam là mơ ước của biết bao cô gái, nếu là bạn cùng bàn thì có lẽ còn vui hơn trúng số.
Nhưng đáng tiếc là chỉ có mười nữ sinh trong lớp khoa học của Thẩm Tùng Lam, ngẫu nhiên ngồi thành cặp với nhau, cũng không có nhiều cơ hội tiếp xúc với anh.
Mặc dù vậy, mười nữ sinh này vẫn được cả trường coi là con của trời cho, đưa thư tình cơ hồ là công việc mỗi ngày, trừ một người.
Kiều Lộc cũng là người tốt nhất được con trai chọn, nhưng chưa có nữ sinh nào nhờ cô đưa thư tình. Nếu hỏi ai là người mà các nữ sinh phòng thủ nhất thì 99% sẽ chọn Kiều Lộc vì gương mặt của cô.
Bạn cùng bàn của cô cười nhạo: “Đám con gái đó không hiểu sao lại canh cậu như ăn trộm, người cậu thanh tâm quả dục, vô dục vô cầu, tớ đoán ngoại trừ học tập cậu chẳng để thứ gì trong mắt.”
Kiều Lộc nở nụ cười chua chát, không ai biết rằng những bức thư tình cô viết riêng cho Thẩm Tùng Lam gần như không ít hơn những người khác, có điều cô chưa bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-dong-vo-thoi-han/1073042/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.