Hà My kéo Huỳnh Đan về phòng của mình để nói chuyện. Đứng trước mặt Huỳnh Đan đang không mấy vui vẻ, Hà My nói:
“Chú ba nói vậy rồi thì cứ làm đi, ít nhất mày có quyền trong việc gặp mặt lần này. Nhưng mà cũng đừng làm gì quá đáng nha bạn mình. Tao sắp tới có vài việc cần giải quyết với tần suất cao, có thể ở lại công ty làm việc không về nhà nên không cùng mày đưa nhau đi trốn cơn thịnh nộ của thím ba được.”
Huỳnh Đan thở dài nằm vật ra giường. Lời nói chán nản cất lên:
“Haizz thì cứ làm như mọi khi thôi. Tao không thích ép buộc, mẹ ép thì tao chống, sợ cái gì.”
“Có chắc là không sợ không bạn mình?”
Hà My nhướn mày hỏi, trên đôi môi mỏng xinh ánh lên nụ cười rạng rỡ. Huỳnh Đan căng mắt liếc cô nàng một cái rồi đáp:
“Thì bất quá tao tự trốn tự sinh tự diệt. Nói chung là đi khỏi tầm ngắm của mẹ là được. Sợ cũng phải chấp nhận, tao không muốn đi về nhà người ta làm con chim bị nhốt lồng đâu. Đan còn trẻ Đan vẫn muốn đi chơi.”
Hà My bật cười lắc đầu hết cách với nhỏ chị em cũng như bạn bè này của mình. Sau đó hai người bắt đầu lên kế hoạch tác chiến cho buổi xem mắt của Huỳnh Đan. Có thể mẹ của Huỳnh Đan yêu thích Hà My nhiều nhưng mà Hà My không thể trơ mắt nhìn em gái khổ sở. Cái nào thì cái, nếu Huỳnh Đan bị ép cưới một trong những người nhị phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-dong-su-quyen-ru-cua-thien-than/2619883/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.