Như đã hẹn thì đến giờ tan làm Hoàng Nguyên đã lái xe đến Kim Tinh để đón Huỳnh Đan. Vừa đến đã thấy bóng dáng nhỏ nhắn đứng cạhh hồ nước nhân tạo đặt ở trung tâm trước cửa công ty. Anh đậu xe rồi đi xuống hướng đến chỗ cô, đôi môi ánh lên nụ cười quyến rũ.
Huỳnh Đan đang nhắn tin với trợ lí của mình ở Mỹ, cô tập trung nên không hay là Hoàng Nguyên đã đến. Cho tới khi giọng nói quen thuộc cất lên thì Huỳnh Đan mới ngẩng đầu dậy.
“Sao không vào phòng chú Minh Sơn ngồi chờ tôi, em đứng ở đây gió lạnh thì sao?”
Huỳnh Đan nghe thấy anh quan tâm mình như vậy trái tim bỗng dưng đập mạnh một cái. Hai má cô ửng hồng đáng yêu vô cùng đánh thẳng vào tận sâu đáy lòng người đàn ông. Cô nói:
“À không sao, trời cũng đâu lạnh mấy, nếu lạnh thì tôi đã ở nhà ngủ cả ngày rồi.”
Vừa nói vừa nở nụ cười xinh đẹp, Huỳnh Đan ngượng ngùng nhìn anh.
Hoàng Nguyên không nói nữa, anh tiến đến giúp cô cầm túi xách rồi cầm tay cô hướng về phía xe chuẩn bị đi thì Huỳnh Đan đứng lại. Cô cắn môi ái ngại nói với anh:
“À…cái tay…cái….Anh buông tay tôi ra trước đi, tôi tự đi được rồi.”
Khoé môi Hoàng Nguyên cong lên, ánh mắt hiện tia lưu manh nhìn cô. Anh xoay người lại đối diện với Huỳnh Đan, khuôn mặt điển trai từ từ áp xuống gần sát mặt cô, hơi thở ấm nóng vây lấy gương mặt kiều diễm. Giọng nói trầm ấm cất lên:
“Hoặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-dong-su-quyen-ru-cua-thien-than/2619858/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.