Dylan đã được xem xét qua, dù không bị đánh hay gì nhưng xương cốt có thể nói là có phần đau nhức. Cú ném vật khi nãy của Hoàng Nguyên không phải là nhẹ…. 
Hà My thở dài nhìn nhìn Dylan rồi nói: 
“Anh đó về sau đừng lại gần nhỏ Tiểu Đan nữa” 
Dylan lắc đầu đáp: 
“Không thể, anh yêu em ấy!” 
“Quên ý định đó ngay” 
Mỹ Hương nhíu mày, lời cô nói ra có phần kiên quyết và ra lệnh. 
Dylan hít sâu một hơi rồi hỏi: 
“Vì? Có thể Huỳnh Đan không có tình cảm với anh nhưng mà anh sẽ cố gắng cho em ấy hiểu. Bọn anh cũng thân thiết từ lâu, anh không tin em ấy đối với anh một chút tình cảm cũng không có.” 
“Có, đương nhiên có nhưng đó là tình anh em không hơn không kém. Dylan, anh phải hiểu điều đó.” 
Hà My vỗ vai Dylan cố gắng nói cho anh ta hiểu. Mỹ Hương ngồi cạnh cũng nói vào: 
“Tụi em là bạn nó còn không hiểu nó hay sao….Nhỏ Tiểu Đan đó giờ chưa vì người đàn ông nào mà lo lắng thế cả. Kể cả anh hay là Leo nó cũng không để tâm tới vậy. Em nói thế anh cũng hiểu đúng không? Tin em đi, tình cảm của anh với Tiểu Đan bây giờ chỉ là nhất thời, đến một lúc nào đó anh sẽ nhìn nhận được và sẽ tìm thấy một nửa thật sự của mình.” 
Dylan nghe hai cô nói thế chỉ ủ rũ gật đầu…haizzz, có thể là nhất thời anh ngộ nhận và anh chỉ xem Huỳnh Đan là em gái mình 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-dong-su-quyen-ru-cua-thien-than/2619853/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.