Huỳnh Đan nói xong cũng là lúc ông ngoại lên tiếng. Nãy giờ ông ngồi im nhưng chỉ cần nhìn vào đôi con ngươi tuy đã có chút mờ sẽ thấy tia âm lãnh. Ông ngoại hướng về phía Yuka đang ngồi khép nép chẳng còn vẻ đắc ý thách thức thì ngầm hiểu trong lòng……Xem ra ông muốn thoải mái cho gia đình nhưng vẫn có người xem nhẹ nguyên tắc……Nói gì thì nói lợi ích gia tộc cùng danh tiếng ông vẫn để lên hàng đầu. Cháu nội cháu ngoại vi phạm sẽ chịu phạt dù là lí do gì….Ông sẽ phải để mắt đến đứa cháu gái này nhiều hơn một chút rồi……Cuộc đời này ông đã trải qua biết bao thăng trầm, lòng người hiểm ác hay lương thiện cũng nhìn qua cả, ông sao lại không biết dã tâm của con dâu và con trai….Còn có đứa cháu gái mà từ trước đến nay ông vẫn nghĩ là một đứa nhỏ thiện lành……Cứ tưởng ông già này mờ mắt, lú lẫn rồi thì phải….
Tiếng nói trầm thấp vang lên:
“Yuka, con không làm thì không phải sợ sệt, ông nội làm chủ cho con.”
“Ừm hứm”
Huỳnh Đan cong hai tay lên hai bên ngửa ra nhún vai, mắt còn nháy một cái với ông ngoại rồi tiếp tục ăn cùng Hoàng Nguyên không quan tâm đến gì nữa.
Yuka nghe thấy lời ông bênh vực mình thì nhếch môi, cô ta cố làm ra vẻ đáng thương uất ức mà nói:
“Chỉ có ông nội mới hiểu con nhất thôi. Có lẽ Tiểu Đan không ở đây nhiều nên đâu biết ông cháu ta thân thiết cỡ nào. Con làm sao ông đều hiểu hết mà, con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-dong-su-quyen-ru-cua-thien-than/2619792/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.