Ăn uống xong Justin giúp Hà My dọn dẹp rồi vào thư phòng làm việc, còn cô thì ở phòng khách làm gì đó trên laptop.
*Thư phòng
“Con ổn, ông nội à ông có uống thuốc chưa đấy ?”
Justin vừa nhìn những con số trên màn hình laptop vừa nói chuyện điện. Nét mặt hoà nhã đầy ôn nhu.
Từ điện thoại của anh nghe ra được người bên kia trả lời. Đó là một giọng nói trầm nhưng rất ấm áp:
“Nhóc con, lo cho mình được rồi đừng quan tâm ông. Ông còn khoẻ lắm vẫn chống lưng được cho con.”
Nghe thế Justin cười cười rồi đáp:
“Vâng, con biết ông nội rất vĩ đại nhưng mà lớn tuổi rồi ông phải lo cho sức khoẻ một chút. Mấy hôm trước mẹ gọi cho con nói ông bị ngất phải nhập viện. Ông nội, gia tộc ta lớn thế, ông muốn bảo vệ con thì phải lo sức khoẻ trước chứ.”
Tiếng cười của ông lão truyền qua điện thoại nghe vô cùng giòn tan.
“Haha, đúng là không uổng công ông nội thương con. Được rồi đừng lo nữa, ông đã uống thuốc và khoẻ hơn rồi.”
“Thế thì tốt, ông phải giữ sức khoẻ đó, khi nào công ty bên này ổn thì con sẽ về thăm ông.”
“Mang cháu dâu về nữa”
Lời ông nội nói khiến Justin càng cười tươi, ánh mắt hướng ra phía cửa nhìn một lúc mới cất tiếng đáp:
“Con chưa có bạn gái nữa mà, cháu dâu lấy đâu ra. Ông bình tĩnh đi, rồi sẽ có chắt nội bế trong tương lai.”
Vừa dứt lời thì bên kia ông nội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-dong-su-quyen-ru-cua-thien-than/2619723/chuong-106.html