Hà My không về căn hộ của Justin mà về thẳng biệt thự. Cô cần được yên tĩnhh.
Lúc Hà My lái xe về trước cổng thì bác quản gia cũng đang tưới nước cho hai hàng cây ở lối vào. Nhìn thấy xe của cô quản gia liền nhấn công tắc ở góc tường ngay cổng để cửa tự động mở.
Hà My để xe ở ngoài, cô cầm túi xách đi vào, tâm tình không được tốt nên nét mặt cũng theo đó mà âm trầm hơn.
Bác quản gia từ lúc các cô còn nhỏ đã được cử đến biệt thự coi sóc nhà cửa cũng như trông nom các cô. Cho nên tính tình của từng người ông đều hiểu rất kĩ. Vì vậy mà vừa nhìn thấy Hà My ông liền biết cô đang không vui.
Đặt ống nước trong tay xuống quản gia đi đến giúp Hà My cầm túi xách đồng thời cất tiếng:
“Sao lại trở về rồi, chẳng phải cô bảo đến ở nhà sếp để tiện làm việc sao ? Đi về còn mang bộ dáng phiền muộn thế này ? Có thể nói cho bác biết không ?”
Hà My nhàn nhạt mỉm cười, cô đối với người quản gia này như một người cha nên khi nghe ông hỏi thì tâm tình cũng tốt lên một chút. Đó là sự quan tâm chân thành không vươn tia nịnh nọt.
Vào đến đại sảnh trong nhà Hà My ngồi xuống sofa ngửa đầu lên thành ghế. Cả người cô như không có trọng lực nhưng mà tâm lại vô cùng nặng nề.
Quản gia mang đến cho cô một ly nước, Hà My nhận lấy uống một ngụm rồi ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-dong-su-quyen-ru-cua-thien-than/2619719/chuong-110.html