Cơ thể Hà My run lên theo từng cái hôn rơi xuống xuất phát từ người đàn ông trên lưng mình. Justin hôn rất nhẹ tựa như mân mê, cuốn lấy sự mịn màng nơi tấm lưng trắng nõn, có chỗ anh hơi dùng sức để lại dấu hôn ửng hồng nổi bật. Cứ vậy mà hôn dọc xuống dưới bờ m*ng căng đầy rồi lại dời lên cổ lặp đi lặp lại không dứt.
Hà My nghe điện thoại nhưng hơi thở lại có phần nặng nề, cái đầu nhỏ quay ra sau rồi dùng ánh mắt kháng nghị với Justin mà chẳng hiệu quả….Trong cổ họng nhỏ “ưm” một tiếng…..
Justin dù đang bận vẫn nghe thấy, anh lại ngoi lên đùa bỡn vành tai mẫn cảm. Trong hơi thở nóng bỏng phả ra là giọng nói trầm ấm đầy mê hoặc:
“Bae, em cứ nói chuyện điện thoại đi, anh giúp em thư giãn.”
Hà My mím môi trừng anh một cái rồi trả lời điện thoại:
“Gọi cái gì hả con nhỏ phản chị em!”
“Tao chỉ giúp mày hết phiền muộn thôi chứ phản gì.”
Hoá ra là người chị em tốt Huỳnh Đan gọi đến cho cô.
Hà My “hừ” một tiếng rồi đáp:
“Không có mượn nha, mày nhanh quá hà!”
Vừa dứt lời cổ họng lặp tức phát ra tiếng kêu nhỏ mà ngay lúc đó Huỳnh Đan lại cất lời:
“Gì đó gì đó? Á à hoá ra là mày….Hí hí…”
Vừa nói vừa phát ra tiếng cười khúc khích trong điện thoại làm Hà My ngượng đến đỏ bừng cả mặt. Cô chưa bao giờ phải xấu hổ đến mức này.
Justin đương nhiên biết được càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-dong-su-quyen-ru-cua-thien-than/2619711/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.