Hà My vừa bước vào sảnh chính đã thấy mọi người tất bật ra vô tại phòng bếp. Các người hầu đang mang thức ăn đến nơi diễn ra tiệc sinh nhật của con trai nhỏ.
Nhìn thấy mẹ chồng đang bê chiếc bánh kem đi từ phòng bếp ra, Hà My lễ phép cất tiếng chào:
“Con chào mẹ”
Mẹ chồng nhìn thấy cô con dâu yêu quý trở về liền không ngừng ríu rít:
“Mau mau, mọi người đều ra vườn rồi. Con đi với mẹ mang bánh kem ra cho Louis đi.”
Hà My mỉm cười giúp bà cầm bánh kem. Vừa đi cô vừa nói:
“Vất vả cho mẹ với mọi người quá, năm nào cũng làm sinh nhật thật lớn cho Louis, lại còn phải có điều kiện tất cả người thân đều phải có mặt.”
Mẹ chồng thân mật vỗ vỗ lên một bên vai cô, khuôn mặt hiền từ ánh lên sự phiền muộn. Bà nói:
“Con đã vì cả gia tộc gánh vác bao nhiêu việc trong suốt hai năm qua. Sinh cho nhà ta đứa cháu đích tôn, chăm nom Justin còn đang hôn mê trong bệnh viện. Ba mẹ với mọi người làm được cái gì, phụ giúp được gì thì sẽ phụ con. Phụ nữ lấy chồng rồi, có con rồi mà cứ lủi thủi một mình như vậy. Trách là trách cái thằng oắt con kia nó ngủ lâu quá, để con dâu kim cương của mẹ chịu khổ. Nó mà tỉnh lại mẹ tẫn cho một trận ra trò.”
Hà My nghe mẹ chồng nói thế, trong lòng cô cũng phần nào được an ủi.
Lúc hai mẹ con đến khu vực sân vườn đã thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-dong-su-quyen-ru-cua-thien-than/2619668/chuong-142.html