Hành động ấm lòng nho nhỏ này khiến những người trong phòng họp bắt đầu có suy nghĩ không đứng đắn.
Cô nắm bắt thời cơ uống nước và cấm micro, Tô Uyển Âm thuận lợi hoàn thành phần sau của cuộc họp. Đến khi cuộc họp kết thúc, cô vẫn không mắc phải bất kỳ sai sót nào. Từ những ánh mắt tán thưởng của người tham gia hội nghị, cô cũng cảm thấy bản thân thể hiện không tệ, xứng đáng được điểm tuyệt đối cho màn thể hiện này hôm nay.
Sau khi Sở Tư Niên tuyên bố tan họp, tất cả mọi người im lặng rời đi, không một lời nghị luận.
Vốn tưởng với sự tò mò của mọi người về mối quan hệ giữa cô và Sở Tư Niên thì sau khi tan họp bọn họ ít nhiều gì sẽ hỏi vài câu nhưng không ngờ tố chất của thành viên trong công ty lớn lại cao đến đáng sợ. Đương nhiên cũng có thể là vì Sở Tư Niên quá đáng sợ nền người ta không dám hỏi.
Tô Uyển Âm chỉnh sửa nội dung họp trong sổ tay rồi tắt máy ghi âm, chuẩn bị rời khỏi phòng họp. Bởi vì quá chú tâm vào công việc nên đến lúc đứng dậy cô mới thấy Sở Tư Niên vẫn ngồi ở vị trí cũ, lười biếng chống cằm nhìn cô.
“Âm Âm.”
Giọng nói trầm thấp mang theo sự mờ ám.
Là giọng nói điển hình của bọn trai tồi.
Tô Uyển Âm nhớ lại lúc trên hội trường người này lén lút sờ mó tay mình thì muốn nhanh chóng dùng xà phòng rửa sạch tay, trong lòng đang thầm mắng chửi anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-dong-nho-nho/3390978/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.