Dịch: Puh
9
Khi lần nữa tỉnh lại, ánh nắng đã thiêu đốt những áng mây thành từng rặng đỏ hồng, mang theo ánh hào quang lọt vào căn phòng.
Âm thanh lật giấy của người bên cạnh không hề ngừng lại, tôi vừa động đậy, thì anh đã nghe thấy.
Anh đưa lòng bàn tay áp vào trán tôi, "Em sốt rồi."
"Buổi sáng sao lại không uống sữa?"
Tôi hé miệng, phát hiện bản thân mình khó mà phát ra âm thanh được.
Cổ họng rất đau, cả cơ thể khô khốc mất sức. Tôi chỉ có thể thông qua việc lắc hay gật đầu để biểu đạt ý muốn của mình.
Thẩm Diên Tri cười nhẹ một tiếng, ôm tôi lên.
Anh đổi quần áo, trên người không còn mùi thuốc lá nữa, có vài chi tiết anh có thể để ý tới nỗi khiến người ta phẫn nộ.
Biết tôi không thích mùi thuốc lá, nên anh chưa từng hút thuốc trước mặt tôi.
"Tôi không muốn uống sũa."
Khi anh định ôm tôi vào ghế sau xe, tới cuối thì tôi vẫn không thể không để ý tới việc cổ họng đau mà nói ra câu đó.
Anh ngơ ngác trong giây lát. Giận tới nỗi phá lên cười.
"Em cứ như thế với anh để làm gì hả?"
"...."
Cõ lẽ, anh nói đúng.
Có lẽ, tôi muốn thấy dáng vẻ anh tức điên lên rồi sau đó quẳng tôi đi.
Nhưng tôi lười chẳng muốn nhắc lại, chỉ là lại một lần nữa ngồi về chỗ.
Xe dần khởi động, gió bên ngoài lùa qua cửa xe.
Áng mây hồng vô danh đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-dong-lan-nua/2961491/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.