Ngay khi máy bay hạ cánh, tôi ngay lập tức tắt chế độ máy bay trên điện thoại. Một giây sau, hàng loạt thông báo tranh nhau nổ ầm ầm trong máy tôi. Trong số đó, ngón tay tôi nhanh nhẹn giữ lấy được một thông báo quan trọng suýt nữa bị đè lên bởi đống tin quảng cáo nhảm.
"Anh đã đến" - Ba chữ vỏn vẹn được gửi tới tôi từ số điện thoại của Lý Tư Vũ.
Tôi tắt máy. Ban đầu vốn dự định sẽ đợi cho đến cuối cùng rồi mới ra khỏi máy bay để tránh sự xô đẩy, nhưng không hiểu vì lí do gì, tay chân tôi bỗng trở nên nhanh nhẹn hơn bình thường. Tôi thấp bé như vậy mà có thể hạ chiếc vali to đùng từ trên đầu xuống trong vòng một nốt nhạc, sau đó hòa vào dòng người tấp nập, cuối cùng cũng thành công xuống máy bay.
Tôi tới Paris vào đúng mùa lạnh nhất. Mỗi bước đi đều có cảm giác như đang trượt trên một tảng băng trơn. Dù tôi có đắp thật nhiều lớp áo trên người, cái lạnh vẫn len lỏi xâm nhập khắp cơ thể, khiến người tôi run lên không ngừng.
Nhưng tôi dường như cũng không có tâm trí để quan tâm tới cái lạnh nữa, chỉ tập trung kéo hành lý ra sảnh sân bay. Tôi cẩn thận quan sát số cổng mình đang đứng, rồi mới rút điện thoại ra trả lời tin nhắn vừa nãy nhận được: "Em đang đứng ở cổng ra số 1, anh ở đâu?"
Người kia phản hồi lại rất nhanh: "Ra ngoài đi. Anh cũng đang đứng ở cổng 1"
Tôi vừa đọc tin nhắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-dong-kho-tranh/2876629/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.