Những ký ức về lần đầu tiên gặp Lý Tư Vũ, có cả chiếc ô đầu tiên nhận của anh và mẩu giấy có ghi dãy số quen thuộc mà giờ tôi đã thuộc làu làu, bỗng nhiên ùa về. 
Trong mấy tháng gần đây, đây chính là giấc mơ đẹp nhất mà tôi từng mơ. 
Tôi không biết mình đã ngủ bao lâu. Đến khi thức dậy thì trời đã sáng đến nỗi tấm rèm vốn được đóng kín mít cũng không thể ngăn những tia sáng len lỏi đua nhau chiếu vào phòng. Tôi day day hai bên thái dương, trong đầu chỉ còn đọng lại ký ức cuối cùng trước ghi rơi vào trạng thái bất tỉnh tạm thời là giọng nói dịu dàng của Lý Tư Vũ, bảo tôi vào phòng anh ngủ. Sau đó, quả thật không nhớ gì ngoài giấc mơ kia. 
Tôi lục soát cả người mình, tìm được điện thoại, muốn xem giờ đã là mấy giờ mới phát hiện ra điện thoại vẫn chưa ngủ dậy. Hoá ra đã hết pin từ đêm qua. Tôi thở dài, đem theo điện thoại, rón rén rời giường. 
Lần đầu tiên buông thả bản thân, ngủ ngon lành ở một nơi hoàn toàn xa lạ, nói thật tôi có chút ngại ngùng. Tôi vốn là người lạ nhà thì sẽ tuyệt đối ngủ không ngon, nhưng lần này lại là ngoại lệ. Nghĩ đến đây tôi mới phát hiện ra, chuyện gì liên quan đến Lý Tư Vũ cũng sẽ đều trở thành ngoại lệ của tôi. 
Tôi đứng chần chừ ở cửa phòng, nắm tay cửa rồi lại bỏ ra. Trong đầu hiện lên hàng tỷ suy nghĩ về phản ứng của Lý Tư Vũ khi nhìn thấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-dong-kho-tranh/2876625/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.