Trong lúc anh đang cau mày suy nghĩ, cửa biệt thự đột nhiên mở ra, dì Chu một tay xách túi nilon một tay thay dép vào nhà.
Thấy Tần Nhiêu ngồi ở ghế sô pha, bà lại gần anh nói chuyện: “Sáng nay dì mới đi chợ về, mua được hai con gà mái, ngày nào cháu cũng thức đêm thức hôm, để dì nấu cho nồi cháo bồi bổ.”
Vừa bước tới gần, dì Chu ngửi được mùi rượu trên người anh.
“Tối qua cháu mới uống rượu đấy à? Uống có nhiều lắm không đấy, sao cả người toàn mùi thế này! Để dì đi nấu ngay cho cháu chén cháo.”
Bà vừa nói vừa vội vã vào bếp.
Suy nghĩ Tần Nhiêu chợt cứng lại, hóa ra đó không phải ảo giác, anh chăm chú nhìn chiếc ly thủy tinh như bằng chứng vẫn còn nằm ngay ngắn trên bàn.
Dì Chu thao tác rất nhanh nhẹn, chưa đầy 20 phút đã hầm xong món cháo kê khoai lang, bà múc nó ra chén rồi mang ra cho Tần Nhiêu, anh lúc này vẫn ngồi thẫn thờ một chỗ, đến việc chơi game cũng không thèm.
“Được rồi, mau ăn bát cháo này đã.” Dì Chu lấy chiếc muỗng đưa cho anh, còn bà ngồi xuống kế bên.
“Cảm ơn dì Chu.”
Tần Nhiêu cúi đầu, bàn tay thon dài hiện rõ khớp xương kia cầm muỗng gốm sứ, anh thong thả ăn cháo, đôi mắt đen nhánh sắc bén ẩn hiện trước màn hơi nóng từ cháo bốc lên.
Người ngoài nhìn vào đều nói cậu nhóc này tính tình dữ dằn, không dễ chọc, nhưng dì Chu là người nhìn thấy anh từ nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-dong-kho-cuong/3465226/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.