Hắn không để ý đến tôi.
Tôi cũng đã đoán trước được điều này, vừa nhìn đã biết hắn không phải là người tùy tiện.
Không sao hết, tôi đã tự thề với mình rằng.
Phải tiến về phía trước!
Bây giờ đã là mười giờ tối, tôi đang chuẩn bị đi ngủ sớm. Tôi của hôm nay đã khác xưa rồi. Bây giờ tôi không còn là Lý Tưởng đầu trống rỗng tim trống trơn nữa rồi!
Có người đã đi vào lòng tôi, cho dù người ta không đồng ý tôi cũng tự nguyện mời hắn đi vào.
Tôi vui vẻ nhắm mắt lại, khóe miệng vô thức nhếch lên, hai tay đặt ngay ngắn trên bụng, trong đầu nghĩ tới cảnh tượng được nắm tay anh cảnh sát của tôi đi dưới bóng cây hòe...
Khi tôi sắp đi vào mộng đẹp thì đột nhiên có một mùi hương thơm kinh khủng bay đến, tôi mở mắt ra, thấy cậu bạn giường dưới, Tiêu Hàng, đang đứng trước giường tôi, nhìn tôi bằng ánh mắt lo lắng.
"Bạn hiền à, tôi còn tưởng cậu nhắm mắt xuôi tay luôn rồi chứ."
...
"Hôm nay tôi dưỡng sinh, đi ngủ sớm một chút thôi."
"À, ăn thịt nướng không?"
Tôi lại xuống giường.
Hai tuần cứ trôi qua như vậy.
Thứ ba, phòng chúng tôi dậy sớm hơn thường ngày.
Bởi vì tám giờ sáng nay có tiết. Hôm nay tôi học cùng với giáo sư người nước ngoài, thầy Mark, một thầy giáo già vừa cao vừa gầy, rất thích trợn mắt, lúc nào cũng mặc một cái áo dài tay màu xám, nhìn quê chết đi được.
Bảy giờ năm mươi tám phút tôi và Tiêu Hàng mới đến lớp, trong lớp chỉ có vài người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-dong-dem-he/992930/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.