Đang buồn mà còn bị nạt như vậy tôi càng khóc to hơn, cứ gào ầm ĩ như vậy cho đến khi tôi bình tĩnh lại thì hai đứa đã trên phòng rồi. Thì ra, nãy nó bỏ đi là mua thuốc, tôi cứ tưởng nó bỏ tôi mà đi. Nó nhìn chằm chằm vào tôi, hai đứa cứ im như vậy một hồi rồi tôi lên tiếng trước:
\- Nhìn gì mà nhìn !
Nó cũng chẳng đáp lời tôi, từ từ cầm tay lên nâng cằm tôi xoay qua xoay lại. Bàn tay cầm thuốc bôi cẩn thận vào chỗ bị ong chích, tôi khẽ nhăn mặt lại:
\- Đau quá, mày có biết bôi thuốc không vậy ?
Nó lấy tay cốc đầu tôi một cái rõ đau, nể tình nó đang bôi thuốc không thì chết với bà.
\- Xong rồi, mặt mày xấu quá, tao không tính bôi thuốc đâu nhưng nay tao có lòng từ bi nên tao mới thoa cho đó !
Tôi thầm chửi rủa nó trong lòng, từ bi cái khỉ, cũng may tôi có lòng bao dung không chấp nhặt mấy câu nói của nó. Nghĩ mới thấy mình hiền quá, toàn để bị ức hiếp, còn để nó xúc phạm khuôn mặt của mình.
Tôi nghĩ trong đầu, rồi lấy mặt mình cọ vào mặt nó, nó cũng bất ngờ nên không né được:
\- Mày chê mặt tao xấu đúng không, tao lấy mặt chà thử cho mày coi nè !!
\- Tránh ra coi con điên này !
Tôi cứ vừa cười vừa làm cái trò mèo cọ mặt, tay thì nắm cổ áo nó, nhìn tôi cứ như tên lưu manh vậy á , hihi thằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-dong-dau-doi/3247864/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.