Ngày 28 tháng 8 năm 2017. Lộ bộ mặt khác của tên Bảo.
Ngày hôm sau khi bị ngã, đúng như tôi dự đoán tôi đau hết bả vai, khỷu tay bị sưng nữa, hông vẫn còn đau. Chắc phải một tuần tĩnh dưỡng mới hết đau được. Mà đã thế hôm qua tôi thức đến tận 1h đêm cày phim nên giờ buồn ngủ không tả nổi luôn, sáng dậy mọi việc vẫn diễn ra bình thường như mọi ngày và một ngày nhàn chán như bao ngày lại bắt đầu. Sau khi cố đạp cong đít đến trường thì tôi mắt dắm mắt mở lết lên trên lớp, cơn buồn ngủ kinh khủng cứ ấp đến cảm giác tôi có thể ngồi tệt ở một chỗ nào đó và ngủ được một cách ngon lành nhưng tôi rất quyết tâm là sẽ lết xác lên lớp rồi làm gì thì làm. Cái con nhỏ Ly thì nó vô tâm đi học trước rồi nên chả ai giúp tôi tỉnh ngủ cả, chứ nó mà ở đây thì nhờ cái giọng chua bẩm sinh cùng với thói quen nói không ngừng thì đảm bảo có xuống quan thì cũng phải dậy với nó. Nó ghê lắm chứ tưởng. Khi tôi đang lết gần đến cửa lớp thì một giọng nói quen thuộc cất lên nhưg tôi chưa kịp định hình là ai cả:
"Chào buổi sáng Hà Linh!"
Mới nghe là biết chào tôi rồi đúng không? Thế quái nào ngước lên tôi lại thấy tên hàng xóm nhể? Tai mình lãng sao? Tên dở này mọi hôm gặp nhau lườm như đúng rồi, hôm nay tự yên ăn phải cái gì mà "chào buổi sáng" tôi mới sợ chứ. Mà không xưng bà gay gắt như mọi khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-dong-dau-doi-cua-toi/65914/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.