Tôi lúc đó chả biết làm gì tay run cầm cập rút điện thoại ra gọi ngay cho bố trong lúc tên cướp đang chú ý đến tên Bảo:
"Alo! Bố ạ, con bị cướp bố ơi! Bố đến nhanh đi! Chỗ này là xóm A, cái ngõ cách nhà mình 1km... à... gần quán pizza! Bố ơi bố đến nhanh đi! Nó rút dao ra rồi! Huhu! Sắc lắm bố ơi!"
"Rồi rồi! Bình tĩnh đừng kích động nó! Bố đến liền đây!"
Tôi cúp máy đứng dậy nhìn thấy tên cướp vẫn cầm dao chìa ra đe doạ:
"Khôn hồn thì tránh ra! Không tao giết cả lũ!"
Trái với suy nghĩ của tôi tên Bảo vẫn đứng im không nhúc nhích và nói không chút sợ hãi:
"Vậy sao! Để xem ông làm được gì!"
"Ôi trồi ôi! Con lạy má! Né ra cho đại ca cướp đi không nó xiên ông thì tôi không đền được đâu!" - tôi mếu máo lôi tên Bảo đứng xít ra. Thà của đi thay người còn hơn. Mà chả hiểu sao tên này ăn gan trời sao mà dại thế.
"Bà rách việc quá đấy!" - tên Bảo nhăn mặt nói.
"Yaa!" - lợi dụng tên Bảo quay ra chỗ tôi, tên cướp cầm dao lao thẳng tới. Tôi trợn tròn mắt, chả kịp suy nghĩ gì mà chạy ra đứng trước tên Bảo nhắm chặt mắt và từ từ cảm nhận phát dao sắp đâm vào mình.
Nhưng...
"Aaa!"
Lực đẩy của cánh tay ai đó làm tôi ngã sang một bên cực phũ phàng (tôi thấy so với việc bị dao đâm thì bị đẩy ngã như thế này cũng đau chả kém đâu) và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-dong-dau-doi-cua-toi/2105273/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.