Buổi chiều sau khi tan học, Chu Tịnh Kỳ đứng trước của lớp, chờ cô giáo chủ nhiệm cùng về nhà với mình.
Lúc Chu Tịnh Kỳ và cô giáo về tới cổng, thấy ba mẹ đang ngồi ngoài sân chơi với mấy người hàng xóm, miệng đang không ngớt khen em trai Chu Nhiên của cô.
Thấy Chu Tịnh Kỳ và cô giáo chủ nhiệm ở cổng thì không ai nói gì nữa. Chu Tịnh Kỳ rất ngoan ngoãn chào cô bác đang ở đó, mọi người đều vui vẻ hỏi lại
''Tịnh Kỳ đã về rồi đấy à.''
Chu Tịnh Kỳ ngoan ngoan nên được hàng xóm rất yêu quý. Bọn họ đều biết ba mẹ đối xử bất công với cô thế nào. Nhưng đây là chuyện của gia định người ta, họ không có quyền tham dự vào.
Chỉ là thỉnh thoảng nhìn thấy Chu Tịnh Kỳ đáng thương quá, biết cô lại không được ăn no, nên gọi cô tới cho cô chút bánh ăn no bụng.
Cô giáo cũng chào hỏi rồi ngồi xuống. Nói chuyện với ba mẹ Chu
''Chu Tịnh Kỳ là một học sinh vừa ngoan ngoãn lại có thành tích tốt. Cháu đã về nói chuyện với anh chị về chuyện được tuyển vào trường cấp ba của tỉnh rồi đúng không.''
Mấy cô bác nghe thấy thì ngạc nhiên cảm thán:'' Tịnh Kỳ giỏi quá.''
Ba mẹ Chu vẫn giữ nguyên ý định ban đầu của mình, không muốn cho cô đi học cấp ba
''Gia đình tôi không có điều kiện, cho con bé học hết lớp chín là hết khả năng rồi. Đến tuổi của nó cũng nên ra ngoài kiếm tiền giúp đỡ gia đình rồi.''
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-dong-2/3038402/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.