Hàn Lâm Viễn vừa quay lại phòng làm việc thì thấy Tô Vĩ Thành trong phòng làm việc của mình, anh đang nằm ngửa đầu dựa vào thành sofa nhắm mắt, một cánh tay vắt lên trán.
Nghe thấy tiếng động, Tô Vĩ Thành mở mắt ra, ngồi dậy chông khuỷu tay lên gối, bàn tay xoa xoa thái dương đau nhức.
Mấy tháng nay hai người đã không gặp nhau, Hàn Lâm Viễn đi tới sofa đối diện, trợ lý nhanh nhẹn mang tới hai cốc cà phê
''Cậu ở thành phố B cả mấy tháng nay à.''
Tô Vĩ Thành cầm cốc cà phê lên nhấp một ngụm :''Ừ, nhưng lại không tim thấy dấu vết gì, mình không quá chắc chắn nguồn tin có đúng hay không.''
''Ngày đó trong bệnh viện quá loạn, camera đều bị phá hỏng từ trước, là âm mưu đã được tính toán. Vậy nên bà ta sẽ không để các cậu tìm thấy dễ dàng được''
Hàn Lâm Viễn biết Tô Vĩ Thành trở về là vì đâu, sắp tới ngày 22/12. Là ngày mở tiệc hàng năm trong nhà họ Tô.
Tô Vĩ Thành trước khi ra về lại nhắc qua một lượt:'' Hôm ấy nhớ tới nhé.''
''Ừm''
Tô Vĩ Thành ra về, Hàn Lâm Viễn nhớ ra hôm ấy cũng là sinh nhật của Chu Tịnh Kỳ.
Gần trưa ngày sinh nhật, Chu Tịnh Kỳ nhận được cuộc gọi của Hàn Lâm Viễn
''Giám đốc Hàn''-Chu Tịnh Kỳ vẫn gọi anh xa cách như vậy
''Trưa nay đi ăn cũng với tôi. Không cho phép em từ chối.''
''Nhưng em có thể hỏi lý do không?''
''Hôm nay là sinh nhật em.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-dong-2/3038331/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.