Chương 27: Hành động khó hiểu của Nhung Lê
Kha Bảo Lực đáp lời: "Hôm qua cô Từ Đàn Linh đến đây ạ."
Trên mặt đất có vết đào xới, và mấy cánh hoa rơi rải rác, chậu lan quân tử này chắc chắn đã bị người khác động vào.
Ôn Thời Ngộ lấy khăn ra tỉ mỉ lau tay, phủi vạt áo dài, đi đến trước tủ gỗ tắt máy hát, "Vứt chậu hoa kia đi."
"Vâng, thưa cậu."
***
Tám giờ tối.
"Anh Nhung." Cảnh sát hình sự đưa giấy tờ đến, "Ký vào đây là anh có thể rời đi."
Nhung Lê nhặt cây bút trên bàn, ký ngoáy vào trang giấy.
Cảnh sát trả lại điện thoại di động, ví tiền, bao thuốc lá ban đầu tạm giữ cho anh.
Không thấy bật lửa đâu, không biết lúc trước đã đánh rơi đâu mất rồi. Nhung Lê cầm lấy đồ đạc của mình, lấy điếu thuốc ra, ánh mắt lơ đễnh liếc nhìn ra sau.
Bốn tên đàn em của Đỗ Quyền đang ngồi phía sau cho lời khai, kẻ ngồi ở hàng thứ tư là Lâm Giáp bị ánh mắt Nhung Lê lướt qua làm kinh hoảng, bất giác giấu tay ra sau lưng.
Hắn có thể không sợ sao? Nhìn tay Đỗ Quyền đi, một tay bị gãy xương, tay còn lại bị đâm xuyên lòng bàn tay.
Nhung Lê đi đến chỗ bọn chúng.
Lâm Giáp chưa bao giờ thiết tha mạng sống như lúc này, rống họng gào lên: "Chúc anh và bạn gái trăm năm hảo hợp!" Làm ơn tha cho thằng em này đi.
Nhung Lê khựng lại.
Tên thứ hai lập tức học theo, "Chúc anh chị cử án tề mi!" Hãy bỏ qua cho em đi anh.
Tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-cam-tu-em/938133/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.