Chuyển ngữ: Khu rừng đom đóm
“Trác Trác, lại đây.”
Mẹ Bạch vừa thấy Bạch Trác đi vào đã vẫy tay gọi cô lại, bà mỉm cười rất tươi.
Lần cuối cùng cô nhìn thấy mẹ là vào hai ngày trước – ngày 30 tháng 5, một ngày trước hôm cô tự sát.
Khi đó tóc mai của bà đã bạc, bà đã thôi cay nghiệt và dọa dẫm cô, cũng không còn nhắc đến bất cứ chuyện gì làm cô buồn nữa.
Đây là khoảng thời gian hai mẹ con thân thiết với nhau nhất.
Nhưng Bạch Trác là một đứa con bất hiếu, vì cuối cùng cô đã chọn sống vì chính mình.
Lần này, cô vẫn chọn con đường cũ.
Bạch Trác bước tới, ngồi xuống cạnh mẹ Bạch, tim cô hơi nhói đau: “Mẹ.”
“Ừm.” Tâm trạng của bà có vẻ rất vui, “Mẹ đã đọc tin nhắn của trường con gửi về, kết quả tạm ổn, nhưng mà không được lơ là, phải chú ý bổ túc những chỗ còn yếu, ngẫm nghĩ thật kĩ về những câu đã làm sai…”
Mẹ Bạch nói như vậy thể hiện bà đang cực kỳ hài lòng, Bạch Trác im lặng lắng nghe, suy nghĩ phải nói gì thì mẹ mới cho cô chuyển trường, cô thật sự không muốn vì chuyện này mà cãi nhau với bà.
Nhưng cô không thể chờ thêm được nữa, cô không dằn nổi lòng muốn gặp Hứa Yếm ngay bây giờ, muốn chắc chắn rằng anh vẫn sống tốt.
“Mẹ.”
Bình thường Bạch Trác chỉ im lặng ngồi nghe, đây là lần đầu tiên cô ngắt lời bà, mẹ Bạch hơi ngạc nhiên nhưng rồi lập tức hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruc-sang-long-toi/2445910/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.