Chuyển ngữ: Khu rừng đom đóm
Tới tận lúc đến cửa hàng của Trịnh Kỳ, tim Bạch Trác mới đập chậm dần lại. Thời gian trôi qua nhanh quá, cô chưa muốn xuống khỏi yên mà xe đạp đã dừng lại mất rồi, ngay cả kiếm cái cớ cũng chẳng kịp.
Không đợi cô tiếc nuối lâu, cô thấy anh dừng xe tại bãi đỗ xe trước cửa hàng rồi lấy điện thoại ra gọi.
Cả quá trình, Bạch Trác lẳng lặng đứng chờ trước cửa, mắt dán theo từng cử chỉ của anh.
Hứa Yếm sở hữu thân hình cao gầy. Dáng vẻ anh đứng đó hoàn toàn trùng khớp với hình bóng trong ký ức của cô.
Trong những lần ít ỏi hai người ở cạnh nhau, đa phần Bạch Trác đều đứng từ xa ngắm trông anh như vậy, nhìn anh tự nhốt chính mình trong thế giới nhỏ hẹp ấy.
Hứa Yếm cúp điện thoại, quay người lại vẫn thấy Bạch Trác đứng ngẩn ngơ ở cửa. Anh bước đến trước mặt cô, cụp mắt hỏi: “Sao còn chưa vào?”
Bạch Trác ngoảnh mặt đi, cúi đầu chớp chớp mắt, cố gắng xua tan niềm chua xót nơi đáy mắt, cô lí nhí đáp: “Tớ đợi cậu.”
Đợi anh bước đến đây, đợi anh cùng tiến vào.
Dứt lời, Bạch Trác hít sâu một hơi, cô ngẩng đầu lên rồi cười thật tươi và bảo: “Chúng ta vào thôi.”
Đôi mắt cô sáng long lanh. Khi trong mắt cô phản chiếu hình ảnh của Hứa Yếm, nụ cười càng thêm rạng rỡ.
Hứa Yếm vẫn cúi đầu nhìn cô, mãi một lúc sau anh mới khẽ gật đầu.
Bạch Trác đi trước, lúc bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruc-sang-long-toi/2445887/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.