Chuyển ngữ: Khu rừng đom đóm
Nhất định rồi.
Trong đầu Hứa Yếm lóe lên ba chữ này, anh muốn lật từng chữ ra săm soi thử xem chúng có ẩn chứa năng lực huyền bí nào chăng, mà sao chỉ một thoáng qua đã làm anh nảy sinh nỗi xúc động dâng trào như con thiêu thân bất chấp lao vào lửa.
“Hứa Yếm,” Bạch Trác thình lình nhích lại gần anh, thỏ thẻ: “Chìa tay ra đi.”
Bạch Trác ngồi nghiêng sang phía anh, ngửa lòng bàn tay ra, xòe tay trước mặt Hứa Yếm và bảo: “Giống như này nè, tay phải.”
Hứa Yếm không nhúc nhích, anh lặng thinh nhìn xuống vết hằn đỏ trong lòng bàn tay cô.
Da của cô khá mềm mại và nhạy cảm, bình thường chỉ cần bất cẩn đụng nhẹ thứ gì cũng rất dễ bị đỏ, và phải chờ khá lâu vết lằn đó mới biến mất.
Cô lấy làm sửng sốt khi thấy ánh mắt ấy của anh, ngón tay cũng vì vậy mà hơi cong lên.
Hứa Yếm ngước lên đối diện thẳng với cô, Bạch Trác toan lên tiếng song dưới ánh nhìn chăm chăm của anh, cô chỉ biết hấp háy mắt nhìn.
Bạch Trác nhìn Hứa Yếm, trong mắt cô chỉ có mỗi hình bóng của anh.
Cuối cùng anh vẫn giữ im lặng, chỉ lẳng lặng chìa tay ra trước mặt cô.
Cô khẽ cúi đầu xuống, bao suy tư miên man trong đầu làm dòng thời gian như chảy ngược lại, cô tự hỏi liệu rằng tay anh có bị run lên vì chép quá nhiều hay không, liệu tay anh có bị chai không khi phải chép từng ấy bài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruc-sang-long-toi/2445848/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.