Chuyển ngữ: Khu rừng đom đóm
Tay phải của Bạch Trác được anh nắm lấy. Cái tay ấy phát hiện cô đang thử rút ra bèn siết chặt hơn theo phản xạ.
Sau vài lần thử thất bại, Bạch Trác phì cười không động đậy nữa, để mặc Hứa Yếm cầm tay mình, chỉ điều chỉnh lại vị trí một chút.
Mu bàn tay phải của cô đang nằm trong tay anh chầm chậm lật lại, cho đến khi hai lòng bàn tay úp vào nhau mới dừng lại.
Bạch Trác chậm rãi cong ngón tay lên đan vào tay anh.
Hai tay kề chặt, sức nóng như thiêu đốt từ lòng bàn tay anh dường như truyền qua da, thấm vào tâm can và toàn thân Bạch Trác, khiến cả người cô toát ra hơi nóng hầm hập.
Thấy người kia vẫn còn chau hàng mày, cô từ từ chạm khẽ giữa vùng trán, di chuyển từng chút một lau đi mồ hôi lạnh vương trên trán anh.
Khoảnh khắc chạm vào làn da trên trán, Bạch Trác khẽ nở nụ cười.
Cô ngừng lại rồi nhỏ nhẹ gọi: “Hứa Yếm.”
Đáp lại cô là bàn tay khẽ siết chặt hơn.
Thấy phản ứng của anh, cô sững mất một chặp, cuối cùng vẫn nói nốt câu: “Anh bị sốt rồi.”
Dứt lời, cô nhẹ nhàng quơ quơ bàn tay đang dính lấy nhau của bọn họ rồi bảo: “Chúng mình phải đi bệnh viện thôi.”
Nhưng Hứa Yếm chỉ nhíu mày chứ chưa tỉnh táo lại.
“Hứa Yếm.” Bạch Trác đặt tay trái lên mu bàn tay anh, áp sát lòng bàn tay mình vào rồi dịu dàng cất tiếng: “Dậy nào.”
Có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruc-sang-long-toi/2445821/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.