Đàn ông đều là động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới, thịt đã đưa đến miệng nếu không ăn thì không phải gay thì cũng là đồng tính hoặc không cứng được.
Nhưng Giản Mặc Vân cố tình vẫn thờ ơ như vậy, lúc Trang Tễ Nam lôi kéo hàn huyên với anh hơn 10 phút về đề tài Tuỳ Diên lúc nào thì trở thành ‘bạn gái’ của bác sĩ Giản thì chính chủ rốt cuộc cũng chạy đến.
Tuỳ Diên cũng không để ý tới người nọ, nhón chân cọ lên cổ của bác sĩ Giản, còn anh thì cúi đầu hôn lên trán của cô.
“Em không phải đang họp sao?”
Tuỳ Diên nhỏ giọng lầm bầm: “Quân tình khẩn cấp, sao em không tới được chứ?”
Trang Tễ Nam chưa bao giờ thấy cô toát ra vẻ hạnh phúc như bây giờ, tinh thần vui vẻ có khi thật sự không liên quan đến giàu nghèo, nhưng bởi vì có sự tự tin về tiền tài thì sự hạnh phúc này càng đúng lý hợp tình hơn.
Tuỳ Diên cũng đã sớm biết, cuộc đời này quá dài, thế cục thay đổi bất thường, không có ai vĩnh viễn là địch, cũng không có ai vĩnh viễn là bạn, chỉ là trước khác nay khác mà thôi.
Cô bình tĩnh nhìn về phía cô ta, “Cậu rốt cuộc muốn thế nào?”
Trang Tễ Nam cũng không tiện phát động thế tấn công với Giản Mặc Vân, cô ta yên lặng một chút, quyết định dựa theo lý do thoái thác lúc trước của bản thân, tự mình giải thích, “Tuỳ Diên, cậu có tin lời tôi nói không? Tôi thật sự không phái gián đi đến công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruc-ro-nhu-anh-sao-troi/3186906/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.