Tuỳ Diên hít hà một hơi.
Nếu đổi là ngày thường thì bà chủ Tuỳ chắn chắn đã mềm nhũn chân rồi.
Nhưng trước mắt lại không thích hợp, cô nhấp môi, cánh môi dính một ít bọt nước, “Không tốt lắm đâu, ở đây đều có trưởng bối, lỡ như biết thì ảnh hưởng không tốt.”
Hai người không ở chung một chỗ, Giản Mặc Vân có phòng riêng của mình còn Tuỳ Diên ở lại phòng cho khách.
Hai người còn chưa chính thức đính hôn, thực chất cũng chỉ mới phát sinh quan hệ vài hôm trước, tuy nói ở nước ngoài quan hệ nam nữ rất cởi mở, nhưng ở nơi cần giữ lễ nghĩa thì nhất định phải giữ.
Giản Mặc Vân hiểu rõ điều này, anh khẽ thở dài, còn giang hai tay ôm cả người cô vào lòng, cánh tay anh cứng cáp có lực, ánh mắt tựa như sương mù che phủ mang theo thuỷ triều cuồn cuộn.
Chỉ hơi nhẹ nhàng tiến lên phía trước là có thể hợp cả người Tuỳ Diên bên dưới thân anh, hơi thở nam tính nghênh diện trước mặt, hành lang chật chội chỉ còn 1m2 làm người ta hô hấp khó khăn.
Bác sĩ Giản nhẹ siết cằm cô.
“……..” Là là là bích đông (**) sao?
(**) bích đông: tư thế áp sát đối phương vào tường
“Vậy để anh hôn một tí?”
Giọng nói của Giản Mặc Vân khàn khàn, hô hấp thì trầm lại, vừa mới đụng tới cánh môi của cô thì nghe vài tiếng ho khan bên cạnh.
Giản Tự Sơn đứng bên cạnh bức tranh treo tường, trên người có mùi thuốc lá nhàn nhạt làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruc-ro-nhu-anh-sao-troi/3186879/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.